Slider 1
Slider 1
[Gương Vãng Sanh]: Oan Hồn Đòi Nợ, Cùng Lúc Siêu Sanh.
[Gương Vãng Sanh]: Oan Hồn Đòi Nợ, Cùng Lúc Siêu Sanh.
[Gương Vãng Sanh]: Oan Hồn Đòi Nợ, Cùng Lúc Siêu Sanh.

Ông Châu Chí Học, người huyện Khách Tà, tỉnh Liêu Ninh, 75 tuổi, thời thanh niên đã từng tham gia chiến tranh Triều Tiên, sau này trở về nhà làm nông dân. Ông Châu cả đời chưa biết tin Phật, niệm Phật, trước khi lâm chung một tháng, do bệnh nặng không chữa được, nghe lời bà bạn già khuyên, ông mới bắt đầu niệm Phật, nhưng chủ yếu là dùng máy niệm Phật, chứ ông ít khi tự mình niệm.

 Chín giờ tối ngày 12 tháng 7 các liên hữu bản nguyện niệm Phật chúng tôi đến niệm Phật cho ông, chỉ thấy hốc mắt ông hõm sâu xuống, ốm như que củi, miệng há, mắt trừng, hơi thở thoi thóp, con ngươi đứng tròng, tướng mạo rất khó coi. Ngoài hơi thở ra, ông hoàn toàn không còn tri giác, người nhà của ông nói, nửa tháng này ông ấy đã không nói được rồi.

 Sau 20 phút niệm Phật, đầu của ông Châu bắt đầu hơi lắc qua lắc lại, tay ông cũng nhúc nhích được. Đến 11 giờ đêm, ông Châu tỉnh ra, tỏ ý muốn uống nước. Suốt khoảng thời gian khai thị, niệm Phật, nội dung là khuyên ông Châu buông bỏ hết, niệm Phật trong tâm, vãng sanh theo Phật; Đồng thời khai thị các vị oán thân trái chủ lúc này không nên gây trở ngại mà nên niệm Phật theo mọi người, nguyện sanh Tịnh Độ, Phật A-di-đà quyết không chê bỏ ai cả. Ông Châu nghe lời khai thị, lộ vẻ vui cười.

 Một giờ sáng ngày 13, cư sĩ Ngô, người có ít công năng cảm ứng, thấy một người lính nữ đội nón dạng chiếc thuyền cười ha hả kéo cánh tay phải của ông Châu, còn có đứa bé trai 8 tuổi, mắt nó bị bịt bởi chiếc khăn băng đen mà các bà già xưa dùng để bó chân.

 Sau một đêm các liên hữu niệm Phật không dứt, đến 5 giờ rưỡi sáng ngày 13 ông Châu hoàn toàn tỉnh hẳn, ông uống nước, uống sữa và uống thuốc, người nhà cho rằng tốt rồi, lại mời bác sĩ đến chích thuốc mà ngưng việc niệm Phật. Ông Châu lại hôn mê lần nữa, các liên hữu vội niệm Phật trở lại thì khoảng 5 hoặc 6 phút sau, ông Châu an lành tắt thở.

 Sáng 8 giờ 40 phút, người có sức tu trì tương đối tốt là ni sư Giác Thành đến, sau khi tiếp tục niệm Phật, ni sư toạ thiền quán sát và nói:

- Phật A-di-đà rước cả thảy 4 người đi một lượt rồi, quý vị thật là hay, trợ niệm thành công rồi.

Tôi nói:

- Chúng tôi chỉ là nương vào nguyện lực của Phật A-di-đà.

Cư sĩ Ngô hỏi:

- Tối qua tôi thấy một bé trai, dùng chiếc khăn đen bịt mắt lại, nhà ông ấy có vong trẻ con sao?

Vợ ông Châu trả lời:

- Không có, hay là đứa trẻ láng giềng?

Ni sư bảo:

- Chính là vong của nhà ông ấy, gần lắm!

Cư sĩ Ngô lại hỏi:

- Còn người lính nữ là ai? Sao lại có vẻ rất vui mừng?

Ni sư bảo;

- Oan gia trái chủ đến đòi nợ, nghe được những điều khai thị niệm Phật, cùng được vãng sanh theo, sao lại không vui chứ!

 Ba giờ chiều hoả táng, tro cốt ông Châu có năm màu: vàng, trắng, lục, lam, đen, còn có một cái giống búp sen.

 Ba ngày sau đó, con trai thứ nhì của ông Châu mơ thấy cha mình đang ở trong một thành rất tốt, ông nói với anh: "Cha phải đi rồi". Phía trước ông còn có một bé trai và một bé gái đi cùng.

 Sau việc đó năm ngày, chúng tôi trở về thăm gia đình ông Châu, được biết là anh của ông Châu lúc trẻ cùng người khác đã làm ngạt chết một bé trai 7 tuổi và một bé gái 5 tuổi, còn người lính nữ chắc chắn là quân đối nghịch chết trong chiến tranh Triều Tiên mà lúc trẻ ông Châu đã từng tham gia.

(Ngày 30 tháng 7 năm 2001 - Lý Ngọc Huy thuật và ghi)
Nam Mô A Di Đà Phật.
(Trich: Một trăm truyện niệm Phật cảm ứng - trang 72)